Cho
đoạn văn sau:
“... Họa sĩ nhấp chén trà nóng ba ngày
nay ông mới lại gặp, không giấu vẻ thích thú, tự rót lấy một chén nữa, nói
luôn:
- Ta thỏa thuận thế này. Chuyện dưới
xuôi, mười ngày nữa trở lại đây, tôi sẽ kể anh nghe. Tôi sẽ trở lại, danh dự đấy.
Tôi cũng muốn biết cái yên lặng lúc một giờ sáng chon von trên cao nó thế nào.
Bây giờ có cả ba chúng ta đây, anh hãy kể chuyện anh đi. Sao người ta bảo anh
là người cô độc nhất thế gian? Rằng anh “thèm” người lắm?
Anh thanh niên bật cười khanh khách:
- Các từ ấy đều là của bác lái xe.
Không, không đúng đâu. Một mình thì anh bạn trên trạm đỉnh Phan-xi-păng ba
nghìn một trăm bốn mươi hai mét kia mới một mình hơn cháu. Làm khí tượng, ở được
cao thế mới là lí tưởng chứ.
Anh hạ giọng, nửa tâm sư, nửa đọc lại một
điều rõ ràng đã ngẫm nghĩ nhiều:
- Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời
đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ
loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Vả, khi ta việc,
ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắn
liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế
đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất....”
(Lặng lẽ Sa Pa
- Nguyễn Thành Long - Ngữ văn 9, tập I)
Câu 1:
Trong đoạn trích trên, ông họa sĩ có nói: “Bây
giờ có cả ba chúng ta ở đây”. Em hãy cho biết ba nhân vật ấy là những ai? Họ
gặp nhau trong hoàn cảnh nào?
Câu 2:
Tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa sử dụng ngôi kể
nào? Nêu tác dụng của ngôi kể đó.
Câu 3:
Tìm câu văn có thành phần khởi ngữ trong đoạn trích trên?
Câu 4:
Hãy viết một đoạn văn khoảng 15 câu làm rõ những phẩm chất nổi bật của anh
thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa
Pa. Trong đoạn văn có sử dụng câu có thành phần tình thái và phép lặp để
liên kết (gạch dưới thành phần tình thái và những từ ngữ dùng làm phép lặp). Chỉ
ra kiêu lập luận của đoạn văn đó.
Gợi ý
Câu 1: Ngôi kể, tác dụng của ngồi kể:
-
Ngôi kể: Tác phẩm được kể ở ngôi thứ 3
-
Tác dụng: Khiến cho câu chuyện trở nên khách quan hớn, lời kể linh hoạt hơn
Câu 2: Các nhân vật được nhắc tới và
tình huống gặp gỡ:
-
Ba nhân vật được nhắc tới ở đây là: ông họa sĩ, cô kĩ sư và anh thanh niên
-
Tình huống gặp gỡ: Cuộc gặp gỡ tình cờ, nhẹ nhàng giữa ông họa sĩ, cô kĩ sư,
bác lái xe với anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn ở Sa Pa.
Câu 3: Câu văn có thành phần khởi ngữ
trong đoạn:
-
Câu văn 1: “Một mình thì anh bạn trên trạm
đỉnh Phan-xi-păng ba nghìn một trăm bốn mươi hai mét kia mới một mình hơn
cháu.”
-
Câu văn 2: “Làm khí tượng, ở được cao thế
mới là lí tưởng chứ.”
Câu 4: Viết đoạn văn làm rõ những phẩm
chất nổi bật của anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa:
Anh
là người yêu và say mê với công việc của mình:
-
Anh thường nghĩ cuộc sống của anh không cô đơn bởi anh với công việc là đôi.
-
Làm việc một mình không người giám sát nhưng anh vẫn làm một cách nghiêm túc, với
tinh thần trách nhiệm cao.
*
Anh là người có lẽ sống đẹp.
-
Anh “thèm” người tới mức lấy cây chặn đường để được làm quen.
-
Tự sắp xếp cuộc sống của mình một cách ngăn nắp, khoa học.
-
Luôn tìm cho mình một niềm vui ở nơi vắng vẻ, cô đơn: lấy sách để trò chuyện và
trau dồi kiến thức.
*
Anh là người cởi mở, chân thành và hiếu
khách:
-
Rất quý trọng tình cảm của mọi người, khao khát được gặp gỡ, được trò chuyện.
-
Phải sống một mình nhưng anh vẫn luôn quan tâm tới người khác: gửi biếu vợ bác
lái xe gói tam thất, tặng hoa, tặng quà cho cô gái và ông hoạ sĩ.
*
Anh là người khiêm tốn và thành thực:
-
Anh luôn cảm thấy công việc và đóng góp của mình là nhỏ bé.
-
Khi ông hoạ sĩ muốn vẽ chân dung, anh đã từ chối và nhiệt tình giới thiệu những
người khác mà anh cho rằng đáng vẽ hơn anh.