Cho
đoạn trích:
“Con bé thấy lạ quá, nó chớp mắt nhìn
tôi như muốn hỏi đó là ai, mặt nó bỗng tái đi, rồi vụt chạy và kêu thét lên:
“Má! Má”. Còn anh, anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt
anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông thõng xuống như bị gãy.”
(Ngữ văn 9,
tập 1)
Câu 1:
Đoạn văn trên được rút từ tác phẩm nào của ai? Kể tên hai nhân vật được người kể
chuyện nhắc tới trong đoạn trích.
Câu 2:
Xác định thành phần khởi ngữ trong câu: “Còn
anh, anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại
trông thật đáng thương và hai tay buông thõng xuống như bị gãy.”
Câu 3:
Lẽ ra, cuộc gặp mặt sau tám năm xa cách sẽ ngập tràn niềm vui và hạnh phúc
nhưng trong câu chuyện, cuộc gặp ấy lại khiến nhân vật “anh” đau đớn. Vì sao vậy?
Hãy
viết một đoạn nghị luận khoảng 12 câu theo phép lập luận quy nạp làm rõ tình cảm
sâu nặng của người cha đối với con trong tác phẩm trên, trong đoạn văn có sử dụng
câu bị động và phép thế (Gạch dưới câu bị
động và phép thế).
Gợi ý
Câu 1: Xuất xứ và nhân vật nhắc tới
trong đoạn văn:
-
Đoạn văn trên được rút từ tác phẩm “Chiếc
lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng.
-
Hai nhân vật được người kể chuyện nhắc tới trong đoạn trích là ông Sáu và bé
Thu.
Câu 2: Xác định thành phần khởi ngữ
trong câu: “Còn anh, anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt
anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy.”
Thành
phần khởi ngữ: “Còn anh”
Câu 3: Lý do khiến nhân vật “anh” “đau
đớn” trong cuộc gặp gỡ:
Lẽ
ra, cuộc gặp mặt sau tám năm xa cách sẽ ngập tràn niềm vui và hạnh phúc nhưng
trong câu chuyện, cuộc gặp ấy lại khiến nhân vật “anh” đau đớn. Bởi vì, khi người
cha được về thăm nhà, khao khát đốt cháy lòng ông là được gặp con, được nghe
con gọi tiếng “ba” để được ôm con vào lòng và sống những giây phút hạnh phúc bấy
lâu ông mong đợi. Nhưng thật éo le, con bé không những không nhận mà còn tỏ thái
độ rất sợ hãi.
Câu 4: Viết đoạn văn làm rõ tình cảm
sâu nặng của người cha đối với con:
-
Khi anh Sáu về thăm nhà:
+
Khao khát, nôn nóng muốn gặp con nên anh đau đớn khi thấy con sợ hãi bỏ chạy: “mặt
anh sầm lại, trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy”
+
Suốt ba ngày ở nhà: “Anh chẳng đi đâu xa, lúc nào cũng vỗ về con” và khao khát “mong
được nghe một tiếng ba của con bé”, những con bé chẳng bao giờ chịu gọi.
+
Phải đến tận lúc ra đi anh mới hạnh phúc vì được sống trong tình yêu thương
mãnh liệt của đứa con gái dành cho mình.
-
Khi anh Sáu ở trong rừng tại khu căn cứ:
+
Sau khi chia tay với gia đình, anh Sáu luôn day dứt, ân hận về việc anh đã đánh
con khi nóng giận. Nhớ lời dặn của con: “Ba về! Ba mua cho con một cây lược
nghe ba!” đã thúc đẩy anh nghĩ tới việc làm một chiếc lược ngà cho con.
+
Anh đã vô cùng vui mừng, sung sướng, hớn hở như một đứa trẻ được quà khi kiếm
được một mảnh ngà voi. Rồi anh dành hết tâm trí, công sức vào làm cây lược, anh
cưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc. Trên
sống lưng lược có khắc một hàng chữ nhỏ mà anh đã gò lưng, tẩn mẩn khắc từng
nét: “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”
+
Khi bị viên đạn của máy bay Mỹ bắn vào ngực, lúc không còn đủ sức trăn trối điều
gì, anh đã “đưa tay vào túi, móc cây lược” đưa cho bác Ba, nhìn bác Ba hồi lâu.
® Cây lược ngà trở thành kỷ vật minh chứng cho tình yêu con
thắm thiết, sâu nặng của anh Sáu, của người chiến sỹ Cách mạng với đứa con gái
bé nhỏ trong hoàn cảnh chiến tranh đầy éo le, đau thương, mất mát. Anh Sáu hy
sinh, nhưng tình cha còn không bao giờ mất.